Điều này khiến tôi nhớ về Hà Dũng ở lần quen anh trước hết tại phòng trà "Phiêu Linh"

Nhưng chỉ là quan niệm. Một số cô gái trong giới showbiz Việt từng được Hà Dũng bao bọc từ chỗ ít ai biết tên tuổi nay đã trở nên ca sĩ, diễn viên, người mẫu… chuyên nghiệp. Cục Hàng không Việt Nam lúc đó giải thích nguyên do rút giấy phép bay của Indochina Airlines là hãng này đã ngừng khai phá quá lâu và cũng không có một động thái nào cho thấy hoạt động trở lại.
Hãng taxi Davi phải ngưng hoạt động vì không thể cạnh tranh trong tình trạng loạn xe, trong đó có cả taxi "dù" và taxi "nhái". Tôi chỉ giữ cho mình vài thứ, trong đó không có tiền bạc, nhà cửa, vật chất. Để chuẩn bị cho cuộc chơi này, Hà Dũng đã vận động mang về một khách sạn nổi 5 sao đậu ngay Bến Bạch Đằng để làm nơi cho các thương buôn nước ngoài ăn ở, hội họp, đảm bảo luôn an ninh cho họ.
Lại cũng có người nhìn Hà Dũng như một đại gia thành đạt toan lo cho những người đẹp chân dài, họ là những ca sĩ, diễn viên, hoa hậu, người mẫu.
Rồi Công ty Việt Hà hoạt động kinh doanh, phá hoang những dự án lớn của Hà Dũng về địa ốc, thương mại, dịch vụ một thời đình đám gặp phải rào cản của cơ chế, tư duy quản lý cũ lún sâu vào thất bại đang trên con đường vỡ nợ cùng nhiều công ty cùng hoàn cảnh khác.
Nhưng đối với tôi, cuộc sống này chỉ là cõi tạm. Và ở đó, mỗi đêm Hà Dũng tới ngồi uống rượu ở chiếc bàn trong góc quán không phải với vai trò "ông chủ". Hà Dũng trên thương trường Một buổi sớm mới đây, chỉ sau tết vài hôm, tôi và vài người bạn có thể được xem như thân tình với Hà Dũng từ nhiều năm trước (ít nhất là cũng một thập niên có dịp ngồi uống cà phê tại "nhà hàng cà phê" Vân's của vợ chồng ca sĩ Cẩm Vân và Khắc Triệu trên đường Phạm Ngọc Thạch - quận 1, Tp HCM) lại có dịp ngồi với Hà Dũng.
Những thứ không phải của mình, tôi cho đi. Nếu xấu, phải hài lòng để vắt tiếp. Họ là những mỹ nhân trên các lãnh vực ca hát, người mẫu, diễn viên… nhưng không có điều kiện để trở nên "sao", bởi thị trường showbiz còn cạnh tranh khốc liệt hơn thương trường. Indochina Airlines được thành lập vào tháng 5/2008 với tên gọi ban sơ là Công ty cổ phần Hàng không Tăng Tốc, tên giao tiếp quốc tế AirSpeedUp JSC, vốn điều lệ là 200 tỷ đồng.
Hà Dũng là một nhạc sĩ và là một nhạc sĩ - thương gia nên anh cảm thấy mình có sứ mạng biến những cô gái có mơ ước chính đáng trở nên "sao" này thành hiện thực và tạo điều kiện cho những "ngôi sao" ấy sáng óng ánh trên bầu trời nếu họ có khiếu và ý chí, cộng với một số yếu tố về dung nhan.
Nhưng rồi gần như chơi có ai ở lại bên cạnh Hà Dũng khi anh thất bại. Và Bộ Kế hoạch - Đầu tư thời khắc đó đã cử một nhóm chuyên viên soạn thảo văn kiện liên hệ tới sự kiện này. Chuyện thương buôn Hà Dũng và Công ty Việt Hà suýt sụp đổ hầu như mọi người đều biết vì một thời báo chí đã đưa tin, bài ầm ĩ, nhưng ít ai biết tại sao nó được "cứu sống" và "cứu sống" như thế nào.
Hà Dũng là người có điều kiện để làm được điều đó, anh cảm thấy mình có một sứ mạng vì người khác, thực hiện ước mong của người khác. Trong một cuộc phỏng vấn mới đây, khi giải đáp một nhà báo nữ xoay quanh chuyện thành công và thất bại trên thương trường và tình trường, Hà Dũng đã thật lòng chia sẻ: "Tôi quan niệm mỗi ngày mình cầm hết sức. Nhưng tượng không, Hà Dũng vẫn bộc trực một khuân mặt đàn ông giờ như người "đạt đạo", nụ cười tươi rói đến hồn nhiên và cái bắt tay vẫn rét mướt, tình thật.
Đến tháng 9/2009, hãng hàng không của nhạc sĩ Hà Dũng chỉ còn một chặng bay Tp HCM - Hà Nội. Những "ông chủ" đình đám một thời lớp bị bắt, lớp bị xử lý, có trường hợp nặng nề phải tử hình… Hà Dũng với sự suy sụp của Công ty Việt Hà cũng phải đối diện với pháp luật.
Đương nhiên là nhờ chủ trương, chính sách đúng đắn của quốc gia, nhưng bản thân chủ doanh nghiệp cũng phải cố kỉnh, tự tìm ra giải pháp "cứu mình" và giải pháp đó phải mang lại hiệu quả.
Và "Phiêu Linh" ra đời như một điểm hẹn của bạn bè, văn nghệ sĩ và nhân tình thích văn nghệ muốn thưởng thức lại dòng nhạc trữ tình, trải qua với những giọng ca vàng. Hà Dũng đã làm người tự cứu mình và tác động cấp lãnh đạo cao nhất ưng, ủng hộ giải pháp ấy. Đó là thời điểm Việt Nam chưa có luật đầu tư nhưng Công ty Việt Hà của anh đang hoạt động mạnh, Hà Dũng thường làm việc với thương lái nước ngoài, muốn họ vào Việt Nam đầu tư.
Người khác có thể nghĩ tôi giỏi, kiếm được nhiều tiền, hoặc tôi dở, làm mất tiền. Trước đó tôi không biết Hà Dũng làm gì nhưng khi khai khẩn phòng trà "Phiêu Linh", Hà Dũng không quan tâm tới chuyện lỗ, lời, anh đầu tư vào đây như một cuộc chơi của người làm kinh dinh có máu nghệ sĩ. Nhóm chuyên viên đó gồm 3 người, trong đó một người hiện là Bộ trưởng, một người hiện là Thứ trưởng đang chức.
Một người đàn ông như thế sẽ được bao quanh nhiều hào quang, huyền thoại, thị phi, hư thật đều có cả. Sự việc này Hà Dũng gần như chẳng quan hoài và anh luôn tôn trọng, dành cho những cô gái đã từng đến trong thế cuộc mình những tình cảm tốt đẹp, lời nói trân trọng, chưa bao giờ nghe Hà Dũng phiền trách ai.
Nhìn vào tiền bạc, người ta nói có lúc tôi nhiều tiền, có lúc không có tiền, đồng nghĩa ở trên cao và rớt xuống đáy.
Nhưng rất tiếc nó không thành công và anh chấp nhận thêm một lần thất bại trong kinh dinh mà bản thân anh cảm thấy mình có một sứ mạng khai phá. Và quả nhiên, chỉ một vài năm sau ngành quản lý đã cho bung ra nhiều hãng taxi khiến cung vượt quá cầu. Có lần Hà Dũng đã nói với tôi với tư cách là một nhà báo: "Quản lý kiểu này Davi sẽ chết vì không kiểm soát được hoạt động vỡ hoang sản phẩm của hãng".
Nhưng để hợp thức hóa dự án mang tính khẩn hoang này trong khi Việt Nam chưa có Luật đầu tư, Hà Dũng đã thuyết phục lãnh đạo cấp cao và Bộ Kế hoạch - Đầu tư ban hành một văn kiện mang tính pháp lý để đưa khách sạn nổi 5 sao vào hoạt động tại Việt Nam. Cũng có người nhìn Hà Dũng với vẻ lãng đãng của một nhạc sĩ với loại ca khúc không dễ hát, hay một nhà thơ "phiêu linh" trong cõi thơ của riêng mình.
Đến khi phòng trà "Phiêu Linh" đóng cửa, Hà Dũng cũng chẳng quan hoài việc lời, lỗ, chỉ nghĩ rằng ước mơ của mình đã thực xong và sứ mạng ấy đã tới lúc kết thúc. Người đàn ông râu ria, cặp kính cận, đầu trọc, dáng trầm lặng, bộ mặt rất nam tính và đầy nghệ sĩ tính ấy vẫn không có gì đổi thay sau bao nhiêu năm tôi gặp anh ở quán ăn "Ba Miền" của Tịnh, em trai Trịnh Công Sơn nằm gần cầu Lê Văn Sỹ vào một buổi trưa khi Hà Dũng chuẩn bị dự án làm Hãng hàng không Indochina Airlines - đây cũng là hãng hàng không tư nhân trước tiên đi vào hoạt động tại Việt Nam, nếu không tính tới Jetstar Pacific (có phần vốn góp của Nhà nước do Vietnam Airlines đại diện)

Thời điểm đó chẳng có mấy hãng taxi ra đời và chỉ với 50 đến 100 đầu xe, mà riêng Davi có tới 500 chiếc, gần như vùng vẫy khắp Sài Gòn. Do đó viết về Hà Dũng bằng ngòi bút có nghĩa vụ không phải dễ, dù anh xoành xoạch nói: "Chuyện đó nếu anh không nhắc tôi đã quên rồi".
Với Hãng hàng không Indochina Airlines, Hà Dũng cũng muốn làm người khẩn hoang lãnh vực kinh doanh hàng không tư nhân trước tiên bằng hoài bão khẩn thiết và mơ ước lớn của một người có máu nghệ sĩ, dư luận gọi là "giấc mơ bay" của nhạc sĩ, nhà thơ Hà Dũng.
Mỗi đêm, thay vì đi nghe nhạc, uống rượu ở chỗ khác, Hà Dũng muốn mang chỗ khác về chỗ mình. Mình có điều kiện, các cô gái có mơ ước, thế thì tại sao mình không giúp cho mong ước của các cô ấy trở nên sự thật? Còn khi các cô đã trở thành người lừng danh, có cách xử sự thế nào với mình trong khi thành công hay lúc thất bại thì đó là việc của các cô ấy.
Thậm chí có những người đẹp một thời được Hà Dũng giúp đỡ, nay trở thành chuyện thị phi, cãi vã trên mạng phủ nhận về mối quan hệ với Hà Dũng trước đây.
Từ Hồ Quỳnh Hương, Quách An An, Trà My Idol, Maya, Maria Đinh Phương Ánh… nếu kể hết sẽ có một danh sách dài. Khi đã cố gắng hết sức thì phải biết bằng lòng kết quả.
Trước đó là hàng loạt những cơ sở tín dụng huy động vốn bị vỡ, công ty may mặc, sinh sản, gia công, kinh dinh thủy hải sản… lâm cảnh nợ trên bờ vực vỡ nợ. Và trên tình trường Lâu nay Hà Dũng nức danh là người sát "chân dài" trong làng showbiz Việt.
Chuyện này thì ít người biết và chính Hà Dũng bây chừ mới tiết lộ, cũng như ít người biết Hà Dũng từng là thành viên trong nhóm trợ lý kinh tế của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt. Cho đi hết, tôi sẽ kiếm lại được". Bấy lâu người đàn ông có tên Hà Dũng được dư luận nhìn ở nhiều góc cạnh: Một nhà buôn thăng trầm với những cú "bay lên đỉnh" của sự thành công và không hiếm những lần "ngã sấp xuống tận đáy" trên thương trường.
Và vì sứ mệnh này nên anh luôn phải là người đi tiền phong. Hà Dũng đã từng nói vui với bạn bè: "Nga, Mỹ đã từng ước mong chinh phục vũ trụ, bay lên cung trăng và họ đã thực hiện được khát vọng này, nhưng rồi đâu có ai ở lại trên đó?".
Một kiểu kinh dinh mang tính khai phá khác của Hà Dũng là hãng taxi Davi. Anh không đòi hỏi gì ở họ và cũng không đặt điều kiện gì cho mình, còn tình cảm không phải là thứ mua được bằng tiền dù tiền có sức mạnh để xúc tiến tình cảm bay lên nhưng không phải điều kiện tiên quyết để giữ lại.
Những gì của tôi, tôi không giữ riêng cho mình. Nhưng chính Hà Dũng cũng nhìn thấy tương lai không mấy sáng sủa của ngành taxi với cơ chế quản lý quá lỏng lẻo của ngành chức năng sẽ tác động đến nhà đầu tư. Nhưng đố ai biết Hà Dũng buồn hay vui khi anh đi uống rượu một mình mỗi đêm ở một quán bar quen thuộc nào đó.
Và hiện thời…Trước mặt tôi là một Hà Dũng gần như thường có gì đổi thay, dù sau lưng anh và cả chung quanh anh những năm tháng dài đã đi qua với điệp trùng chuyện thị phi ái tình, chuyện làm bõ bèn lỗ, nợ mà nợ đâu có nhỏ: vài trăm triệu đô la. Do đó "Phiêu Linh" cũng là một trong rất ít những phòng trà của thời kỳ đầu Sài Gòn được tái hiện lại. Một sự kiện khác cũng mang tính khai hoang trong kinh doanh của Hà Dũng.
Còn người thứ ba là chính Hà Dũng. Nhạc sĩ - thương nhân Hà Dũng. Thời kì ngắn sau đó, ngày 17/10/2008, hãng đã được đổi tên thành Công ty cổ phần Hàng không Đông Dương Indochina Airlines.
Và "hợp tuyển" chân dài của Hà Dũng đương nhiên phải là những mỹ nhân không chỉ trẻ, đẹp, sexy mà còn luôn "làm nóng" thế giới tiêu khiển. Bay chuyến đầu tiên vào ngày 25/11/2008, nhưng chỉ một năm sau, Indochina Airlines lún sâu vào khủng hoảng đẵn do suy thoái kinh tế. Khi nhắc lại những điều này Hà Dũng cũng khẳng định rằng anh xem sự giúp đỡ các cô gái như một sứ mạng.
Đến cuối năm 2011, Indochina Airlines biến mất khỏi bản đồ bay Việt Nam. Năm 2011, hãng dần teo tóp, nợ tiền xăng đối tác, nợ lương viên chức và xin ngừng cất cánh.
Nếu tốt, sẽ là điều kiện tiện lợi để tiếp chuyện tương lai. Anh ít khi đấu ai, lại càng không muốn nói về mình và buồn vui sự thế đã qua. Cố nhiên tôi không nghĩ Hà Dũng sẽ suy sụp ý thức lẫn "nhan sắc" sau những cú "va đập mặt đất" như vậy, nhưng ít nhất trên gương mặt của người đàn ông thất bại từ một dự án lớn, mang tính khai khẩn đường hàng không tư nhân và khoản nợ trong kinh dinh, cho những "nhân tình đã bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ" có thể làm người ta thoáng một tí đăm chiêu, gợn lên sợi khói u hoài trong ánh mắt.
Thành thử chuyện thành bại trong thương trường đối với Hà Dũng vẫn là chuyện bình thường. Đây cũng chính là khoảng Thời gian tôi không gặp được Hà Dũng và anh cũng hầu như chơi gặp lại bạn bè. Quan trọng là lúc nào tôi cũng là Hà Dũng!. Nhạc sĩ Hà Dũng và ca sĩ Hồ Quỳnh Hương. Và tôi cũng muốn mượn chính lời của Hà Dũng phát biểu như trên để kết luận cho bài viết này.
Còn tôi không bao giờ ở dưới đáy, cũng chẳng bao giờ nói mình ở trên đầu người khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét